"Hai người con trai con gái như rơm với lửa kề cạnh nhau trong một thế giới riêng tư... Họ gần như đã thổ lộ hết với nhau, cảm thông cho nhau với những nghịch cảnh của cuộc đời, không có gì gò bó, cột chặt theo những thói thường, chỉ có sự tự do sống theo tiếng gọi con tim nhưng vẫn phải e thẹn cố kềm lòng mà thoát tục. Chính vì những sự kềm nén đó mà Đông luôn trở mình, Phượng giả vờ ngủ nhưng vẫn không tài nào ngủ được, cả hai đều chờ đợi sự mệt mỏi của cơ thể đến để vào được giấc ngủ vùi. Nhưng sự mệt mỏi không xuất hiện...
"Hai người con trai con gái như rơm với lửa kề cạnh nhau trong một thế giới riêng tư... Họ gần như đã thổ lộ hết với nhau, cảm thông cho nhau với những nghịch cảnh của cuộc đời, không có gì gò bó, cột chặt theo những thói thường, chỉ có sự tự do sống theo tiếng gọi con tim nhưng vẫn phải e thẹn cố kềm lòng mà thoát tục. Chính vì những sự kềm nén đó mà Đông luôn trở mình, Phượng giả vờ ngủ nhưng vẫn không tài nào ngủ được, cả hai đều chờ đợi sự mệt mỏi của cơ thể đến để vào được giấc ngủ vùi. Nhưng sự mệt mỏi không xuất hiện...
(Trích tiểu thuyết "Chuyến tàu suốt", Nhà xuất bản Văn Nghệ 2009).
"Chuyến tàu suốt" là tiểu thuyết đầu tay của tác giả Phạm Công Út. Nội dung tiểu thuyết xoay quanh một câu chuyện tình được nảy sinh trên chuyến tàu Bắc -
Phượng, nhân vật nữ chính trong chuyện, là một cô gái xinh đẹp, lớn lên ở một làng quê miền Bắc, một làng quê mà khung cảnh "không gợn một chút tranh đua quyết liệt như lối sống thị thành" nhưng lại "luôn bó chặt trong những ràng buộc của lễ giáo, của phong tục tự ngàn đời". Cô đã có một thời phải sống khép mình chịu đựng những ràng buộc khắt khe ấy, nhưng rồi chính sự khát khao học tập đã giúp cho cô có một sức mạnh dám vượt ra khỏi lũy tre làng, dám làm "một cuộc đào thoát như một kẻ tử tù trốn chạy những lời thị phi".
Còn Đông là một chàng trai lớn lên ở một miền quê
Đôi nam nữ gặp nhau trên một chuyến tàu, từ sự e dè ban đầu của Phượng, tình yêu dần phát sinh giữa những điệp khúc ồn ào liên tục của đoàn tàu. Và, tình yêu ấy đã chín muồi khi đoàn tàu về đến Sài Gòn, nhưng đó cũng là lúc tình yêu bước vào hoàn cảnh éo le, bước vào muôn vàn khó khăn, thử thách...
Có những lúc người đọc phải nín thở trước những nghịch cảnh, những rào cản ngất ngưỡng chắn giữa đôi tình nhân. Bằng sự tinh tế và sâu sắc, tác giả đã khéo léo giúp cho những nhân vật của mình thoát ra khỏi nghịch cảnh một cách nhẹ nhàng không chỉ bởi tình yêu mà còn vì tình người ấm áp. "Những người vốn đi tìm nhau, những người chạy trốn nhau, những người yêu thương nhau, những người không chấp nhận nhau hoặc lẽ ra phải hận thù nhau" đã có thể tìm được một tiếng nói chung, có thể hướng về nhau bằng sự bao dung sâu sắc, không chút tị hiềm, toan tính.
Tình yêu cao cả và tình thương chân thành giữa con người với con người chính là điểm nhấn và dường như cũng là thông điệp của tác giả gửi gắm trong câu chuyện này. Chính cái "tình" đó đã giúp cho câu chuyện có một đoạn kết nhẹ nhàng, giàu tính nhân văn, không đi vào lối mòn như những chuyện tình tay ba thường thấy.
So với các tác giả khác, Phạm Công Út đến với văn chương có phần hơi muộn màng. Tuy nhiên, chính cuộc đời nhiều trải nghiệm và tâm hồn nhạy cảm đã giúp ông có một cái nhìn tinh tế và thấu đáo trong mọi khía cạnh cuộc sống, điều này được thể hiện qua diễn biến tâm lý sâu sắc trong từng nhân vật, qua những nét văn hóa địa phương đặc trưng được đan xen nhẹ nhàng trong câu chuyện...
Mỹ Hạnh

![[Video_Chạm 95] Phường An Lộc](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-cham-p-an-loc_20251222162553.jpg?width=400&height=-&type=resize)
![[Video_Chạm 95] Xã Thống Nhất](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-thong-nhat-ok_20251222144145.jpg?width=400&height=-&type=resize)
![[Video_Chạm 95] Xã Thanh Sơn](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-xa-thanh-son_20251222080811.jpg?width=400&height=-&type=resize)









