Lần đầu tiên, vợ chồng tui giận nhau. Chuyện từ việc thằng cháu vợ đổ khạp nước để bắt con cá vàng. Tui tiếc khạp nước, la toáng lên:<br>
- Ê, thằng kia! Sao phí phạm nước vậy hả?
Lần đầu tiên, vợ chồng tui giận nhau. Chuyện từ việc thằng cháu vợ đổ khạp nước để bắt con cá vàng. Tui tiếc khạp nước, la toáng lên:
- Ê, thằng kia! Sao phí phạm nước vậy hả?
Bà xã nóng ruột:
- Một tí nước, có gì quan trọng mà la thằng nhỏ, làm nó sợ?
Tui nóng mặt, nổi máu “huấn nghiệp” thuyết giải: 70% diện tích trái đất được bao phủ bởi nước, nhưng chỉ 0,3% lượng nước trên đời có thể dùng làm nước uống.
Nước rất quan trọng trong đời sống. Không ai có thể sống thiếu nước. Bây giờ, nhiều nỗi lo về nước lắm. Nước nhiễm mặn làm cỏ cây khô héo, thiếu nước khiến mùa màng thất bát.
Giờ, tháng 5 rồi. Đang mong mưa. Lại lo việc thoát nước để tránh ngập lụt, nhất là ở đô thị. Tỉnh đang xây dựng dự án thoát nước từ các khu công nghiệp đến nguồn tiếp nhận, chống ngập ứ như năm ngoái ở các khu vực suối Chùa, suối Bà Lụa, suối Cầu Quan... Rồi phải thực hiện dự án cấp nước sạch nông thôn, mục tiêu đến năm 2020, 80% hộ nông thôn sử dụng nước sạch, nghe nói phải tốn hàng ngàn tỷ đồng. Vậy, ai làm?
Nông dân không làm ra nước sạch được. Nếu tự khoan mạch nước ngầm sẽ hại tài nguyên nước và chất lượng nước chưa chắc sạch. Phải xã hội hóa. Nhiều đơn vị đăng ký tham gia. Kẻ đẩy giá lên trời. Người cạnh tranh đấu thầu, kéo giá xuống đất.
Dân tình chẳng biết đâu mà lần. Đang mong chờ chính quyền thẩm định, hướng dẫn...
Giọng bà xã chua lét:
- Ông nói cái gì huyên thuyên vậy? Từ chuyện khạp nước và con cá vàng trong góc bếp, ông dẫn đến chuyện nước nôi của thiên hạ. Có ấm đầu không vậy?
- Vậy, từ chuyện cửa miệng của tui, bà dẫn đến chuyện ấm đầu. Bà có tỉnh táo không?
Bà xã kéo tay thằng nhỏ, te te đi một nước:
- Hổng nói chuyện với kẻ ấm đầu nữa!
Trời ui! Vợ tui vẫn chưa hiểu nỗi niềm của tui về nước. Biết sao đây? Chợt nhớ câu thơ của Lý Bạch được phổ nhạc trong phim Bao Công: “Rút dao chém nước, nước càng chảy xiết. Nâng chén tiêu sầu, lòng càng thêm sầu”. Nhưng vợ đã giận rùi, chén đâu mà tiêu sầu, nước ơi!
Ong mật