Báo Đồng Nai điện tử
Hotline: 0915.73.44.73 Quảng cáo: 0912174545 - 0786463979
En

Những điều khó hiểu trong một vụ án

08:01, 13/01/2007

Ngày 21-11-2006, TAND huyện Trảng Bom xét xử sơ thẩm vụ án "cố ý gây thương tích", trong đó, bị cáo Phùng Thị Hải bị xử phạt 6 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Người bị hại là ông Bùi Văn Thọ đã không đồng tình với kết quả xét xử khi cho rằng, kết quả điều tra đã không phản ánh đúng thực tế sự việc và liên quan đến vụ việc này, cơ quan điều tra đã thiếu khách quan khi không khởi tố vụ án "cố ý hủy hoại tài sản".

Ngày 21-11-2006, TAND huyện Trảng Bom xét xử sơ thẩm vụ án "cố ý gây thương tích", trong đó, bị cáo Phùng Thị Hải bị xử phạt 6 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Người bị hại là ông Bùi Văn Thọ đã không đồng tình với kết quả xét xử khi cho rằng, kết quả điều tra đã không phản ánh đúng thực tế sự việc và liên quan đến vụ việc này, cơ quan điều tra đã thiếu khách quan khi không khởi tố vụ án  "cố ý hủy hoại tài sản".

 

* Chứng cứ không rõ

 

Theo nhận xét của TAND huyện Trảng Bom, bị cáo Phùng Thị Hải và ông Bùi Văn Thọ cùng làm nghề bán hàng rong. Khoảng 17giờ 20 phút ngày 5-1 Hải và ông Thọ cùng chở tủ kính đựng mía và dứa đến cổng Công ty Việt Vinh 3, thuộc KCN Sông Mây để bán cho công nhân. Do có mâu thuẫn gia đình (họ là anh rể, em dâu) từ trước nên bị cáo Hải và ông Thọ đã  chửi nhau. Ông Thọ dùng những lời nói thô tục, xúc phạm đến danh dự của bị cáo Hải, dẫn đến việc bị cáo Hải cầm con dao Thái Lan đuổi theo ông Thọ, ông Thọ chạy về phía tường rào của công ty nhặt cục gạch lót hè ném trúng lưng bị cáo. Bị cáo bỏ chạy thì bị ông Thọ đuổi theo, túm tóc và bóp cổ, bị cáo giằng ra được. Ông Thọ cúi xuống, nhặt viên gạch đã ném trước đó để ném tiếp thì bị bị cáo dùng dao đâm vào lưng từ phía sau. Ngay sau đó, anh Trần Văn Thu là bảo vệ của công ty đã can ngăn và tước con dao của bị cáo. Theo kết quả giám định pháp y, tỷ lệ thương tật của ông Thọ là 6% (tạm thời). Bị cáo Phùng Thị Hải đã bị Viện Kiểm sát nhân dân huyện Trảng Bom truy tố về tội cố ý gây thương tích. Theo Hội đồng xét xử, thì bị cáo Hải phạm tội trong trường hợp bị kích động về tinh thần do hành vi trái pháp luật của người bị hại gây ra. Kết thúc phiên tòa, TAND huyện Trảng Bom quyết định xử phạt Phùng Thị Hải 6 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Không đồng ý với kết quả xét xử, anh Thọ nói: "Tòa án cho rằng việc phạm tội của bị cáo Hải bắt nguồn từ hành vi trái pháp luật do tôi gây nên như là chửi bới tục tỉu, dùng gạch tấn công bị cáo Hải là không đúng. Quá trình điều tra đã không đúng với thực tế, bởi lẽ chúng tôi bán hàng rong trước cổng công ty, chỉ được đến bán vào thời điểm công nhân tan ca. Nếu diễn biến xảy ra như nêu trên, thì bảo vệ công ty đã thấy ngăn chặn từ sớm và nếu tôi dùng viên gạch lát nền là loại gạch đúc nặng vài kg để ném trúng lưng bị cáo Hải thì chắc chắn phải gây thương tích nặng cho bị cáo Hải, nhưng ở đây bị cáo Hải không hề bị đến một tý trầy xước nào. Với lại, tại cổng Công ty Việt Vinh 3 không có loại gạch này để cho tôi dùng ném". Theo ông Thọ, việc xuất hiện viên gạch trong vụ án này là điều không bình thường. Thực tế thì khi công an xã Bắc Sơn đến hiện trường, cũng ghi nhận từ bảo vệ công ty Việt Vinh 3 là: hai bên xô xát nhau, chị Hải dùng dao Thái Lan đâm anh Thọ. Anh Thu và anh Lâm là nhân viên bảo vệ ra can và anh Thu lấy được con dao từ tay chị Hải. Trong biên bản sự việc, Công an xã Bắc Sơn cũng chỉ có thu hồi con dao của Phùng Thị Hải chứ không hề có viên gạch. Tại phiên tòa, nhân chứng Trần Văn Thu cũng khẳng định, không có viên gạch này. Vậy mà không hiểu căn cứ vào đâu viên gạch lại được xem là "vật chứng" của vụ án, để cho hội đồng xét xử ghép vào lỗi của bị hại Bùi Văn Thọ. Điều này khiến cho ông Thọ rất bức xúc: "Là nạn nhân, tôi lại bị mang tiếng là người vi phạm pháp luật, chửi bới, tấn công phụ nữ". Theo ông Thọ, quá trình điều tra vụ án này có nhiều điều không bình thường từ phía cơ quan điều tra, qua việc không khởi tố Bùi Anh Hào về tội cố ý hủy hoại tài sản.

 

* Định giá ảo?

 

Liên quan đến vụ việc này có Phùng Anh Hào là em trai của Phùng Thị Hải. Nghe tin sự việc xảy ra, Phùng Anh Hào đã đến cổng Công ty Việt Vinh 3. Tại đây Phùng Anh Hào cãi nhau với bà Tô Thị Tươi (vợ của ông Thọ), rồi đạp đổ chiếc xe hon đa chở tủ kính đựng mía và dứa của anh Thọ làm hư hỏng một phần xe, bể tủ kính và hư hỏng dứa, mía ướp lạnh trong tủ. Thế nhưng khi lập biên bản hiện trường, Công an xã Bắc Sơn lại không ghi nhận số tài sản bị thiệt hại này. Ông Thọ cho rằng, ngoài việc xe bị hư hỏng, tủ kính bị bể, thì số hàng hóa bị hư hỏng là 200 miếng thơm (trị giá 200.000đ), mía cắt khúc trị giá 50.000đ. Tổng cộng, ông Thọ yêu cầu ông Hào phải bồi thường thiệt về tài sản là 990.000đ, nhưng Hội đồng định giá huyện Trảng Bom lại thẩm định giá trị tài sản của ông Thọ bị thiệt hại là: 421.000 đồng. Trong đó thiệt hại tủ kính: 240.000đ, tiền sửa xe 150.000đ; riêng số lượng thơm bị hư hội đồng chỉ định giá chỉ có 25 miếng (giá bán lẻ 1.000đ/miếng) trị giá 25.000đ, còn số lượng mía khúc bị hư chỉ có 1,5kg trị giá 6000đ. Với giá trị tài sản bị thệt hại như vậy Phùng Anh Hào chỉ bị xử lý hành chính trong vụ án này. Như vậy, số lượng thơm của ông Thọ là 200 hay 25 miếng. Trong khi đó, công an xã Bắc Sơn lại không lập biên bản số lượng hàng hóa, tài sản. Ông Thọ khiếu nại việc định giá tài sản đã không đúng số lượng. Bởi lẽ, thu nhập chính của gia đình ông là bán hàng rong, thường ông và những người bán hàng rong khác đều chỉ được đến cổng công ty bán lúc công nhân tan ca (17giờ 30). Vào lúc xảy ra sự việc là thời điểm công ty vừa tan ca chiều, lượng hàng ông chưa bán, thì không thể chỉ có 25 miếng thơm và 1,5kg mía trong tủ hàng và không ai đi bán chỉ với số hàng ít ỏi như vậy được. Mặt khác, trong quá trình hòa giải ngay từ đầu ông đã báo với cơ quan điều tra, ông Phùng Anh Hào cũng không có thắc mắc gì số liệu này. Ngày 7-8-2006, cơ quan CSĐT Công an huyện Trảng Bom có công văn gửi Phòng Tài chính kế hoạch huyện Trảng Bom đề nghị thẩm định số giá trị tài sản của ông Thọ bị thiệt hại với số liệu:.. 200 miếng thơm, mía khúc 50.000đ do bị hại tự báo. Nhưng kết luận định giá tài sản của hội đồng định giá lại chỉ có 25 miếng thơm, 1,5kg mía khúc.Trong việc định giá tài sản này, ông Nguyễn Đình Tài chuyên viên về giá Phòng Tài chính kế hoạch huyện Trảng Bom là thành viên trong hội đồng định giá trong vụ án này cho biết: "Hội đồng định giá căn cứ trên số liệu yêu cầu của cơ quan điều tra". Có điều số liệu này được Hội đồng định giá đã căn cứ trên số liệu báo cáo của hai công an viên xã Bắc Sơn vào ngày 4-7-2006 là ông Nguyễn Trọng Đạt và ông Phạm Minh Tiến là một báo cáo khá mơ hồ: chúng tôi lại gần chỗ xe hon đa bị đổ... thùng trái cây bị bể rạn nứt, bên trong thùng có đựng khoảng 25 miếng thơm và khoảng 1,5kg mía cắt khúc. Điều khó hiểu là đã đến hiện trường lập biên bản sự việc, thu giữ hung khí nhưng vì sao hai công an viên này lại không ghi nhận số tài sản bị thiệt hại, để rồi chỉ có báo cáo số liệu theo kiểu... phỏng đoán?

Việc định giá tài sản này có một điều khó hiểu là trong các biên bản định giá tài sản, kết luận định giá tài sản có đầy đủ chữ ký của 3 thành viên trong hội đồng định giá, nhưng chữ viết của ông Nguyễn Đình Tài ở phần người ghi biên bản không cùng với nét chữ trong nội dung các biên bản (phải là ông Nguyễn Đình Tài ghi chép - PV).  Với nhìn nhận của chúng tôi thì nét chữ viết trong nội dung hai biên bản định giá tài sản lại giống với nét chữ viết trong nội dung công văn yêu cầu định giá tài sản của cơ quan CSĐT Công an huyện Trảng Bom. Điều này khiến cho người bị hại có thể đặt vấn đề: phải chăng hội đồng định giá chỉ có mỗi việc ký tên và đóng dấu và đã có sự "đạo diễn" nhằm làm sai lệch kết quả định giá?

Mạnh Thắng

Tin xem nhiều