Những lá thư tình, ngày nay dường như đã vắng bóng. Và bóng dáng của nhân viên bưu cục không còn là hình ảnh được chờ mong phía thềm nhà.
Những lá thư tình, ngày nay dường như đã vắng bóng. Và bóng dáng của nhân viên bưu cục không còn là hình ảnh được chờ mong phía thềm nhà.
Những lá thư tình giờ chỉ là dĩ vãng. Để thay thế, đã có điện thoại, email, mạng xã hội… vừa nhanh chóng lại có thể đi kèm hình ảnh và những biểu cảm xinh xinh; vừa tiện lợi lại hiện đại bởi đã ai có thể vừa ngồi trên xe hay lang thang ngoài phố mà viết cho nhau những lá thư tình.
Không còn thư tình, nhớ thương và chờ đợi; hạnh phúc và khổ đau; làm lành và giận dỗi; dang dở và thủy chung;… trước khi gửi đi được lọc chung qua bàn phím. Chẳng phải nắn nót “nét chữ nết người”; chẳng cần viết và xé khi những dòng chữ chưa đủ sức diễn đạt lòng mình. Cũng chẳng có những bâng khuâng, len lén giấu thư tình đâu đó, rồi chỉ cần có khoảnh khắc ngắn thôi, lén mở, lén nhìn nét chữ thân thương và thấy lòng mình đang thổn thức. Cũng sẽ chẳng có một ngày nào đó, khi bước qua một ngã rẽ cuộc đời, lặng lẽ khóc, lặng lẽ thả đi những lá thư tình vào nơi ngọn lửa hồng.
Không còn thư tình. Người yêu nhau chẳng còn thấy những dòng chữ như những ánh mắt cười vừa nhảy múa vừa dóng thẳng hàng khi người ta vui hay run rẩy, nghiêng nghiêng, nhạt nhòa lúc người ta đang trào nước mắt. Không còn thư tình, chẳng cần phải cất thật kỹ, khóa thật chặt để giữ cho riêng mình những nhớ thương và chờ đợi; hạnh phúc và khổ đau; làm lành và giận dỗi; dang dở và thủy chung… Đã có mật khẩu thay thế. Rồi qua điện thoại, email, mạng xã hội… nhiều chuyện tình còn có thể lan tỏa xa hơn, để được chúc mừng, để được tụng ca hay để lây lan cảm xúc; một cảm xúc không đi từ trái tim mình.
Những lá thư tình, ngày nay dường như đã vắng bóng. Khi thùng bưu phẩm không còn những lá thư tình, sẽ chẳng còn ánh nhìn lấp lánh, nheo nheo đùa nghịch của bác nhân viên bưu cục thuở nào; cả đôi bàn tay xòe ra đón nhận gói bưu phẩm cũng không còn run run và nhân viên bưu cục dường như đã thành nhân viên giao hàng kể khi thư tình vắng bóng...
Tôi vẫn nhớ, chuyện thư tình của những người yêu nhau là câu chuyện không xa lắm. Thư tình chỉ mới vắng đâu đây, rồi sẽ lại về bởi điện thoại, email, mạng xã hội… dẫu có nhanh chóng và tiện lợi nhưng không có những dòng chữ nắn nót, dù mực xanh hay mực tím, dù rõ nét hay nhạt nhòa thì việc chuyển tải những nhớ thương và chờ đợi; hạnh phúc và khổ đau; làm lành và giận dỗi; dang dở và thủy chung… chưa bao giờ là đủ đầy nhất.
Bởi vậy, những người yêu nhau, hãy viết cho nhau một lá thư tình.
Trâm Oanh