
Hà Nội - thủ đô yêu quý của chúng ta, từ xưa đến nay đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho giới văn nghệ sĩ. Nhiều tác phẩm xuất sắc trên các lĩnh vực của nền văn học - nghệ thuật ra đời, trong đó có những ca khúc đầy dấu ấn.
Hà Nội - thủ đô yêu quý của chúng ta, từ xưa đến nay đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho giới văn nghệ sĩ. Nhiều tác phẩm xuất sắc trên các lĩnh vực của nền văn học - nghệ thuật ra đời, trong đó có những ca khúc đầy dấu ấn.
Cho đến bây giờ, cứ mỗi lần nghe đâu đó vút lên những nốt nhạc bổng trầm, chậm rãi, âu yếm và thiết tha của ca khúc "Hà Nội - những kỷ niệm trong tôi" (Nhạc và lời Đoàn Bổng) là lòng tôi lại cảm thấy bồi hồi, xao xuyến lạ. Lời của ca khúc đã đưa tôi về một quá khứ đáng tự hào. Và với Hà Nội, con tim tôi như hòa nhập cùng con tim của tác giả - một tình cảm thân thương xao xuyến khôn cùng: "Tôi yêu Hà Nội từ những ngày còn ấu thơ. Tôi yêu Hà Nội từ vòng tay mẹ ru. Tôi yêu Hà Nội từ đoàn quân chiến thắng tiến về Thủ đô. Kỷ niệm ấy trong tôi không bao giờ phai mờ. Vì từ đó trong tôi sáng lên như màu cờ. Hình đoàn quân năm xưa nay vào muôn ý thơ. Để chiều Hồ Tây anh bên em đi vào trong giấc mơ...". "Hà Nội - những kỷ niệm trong tôi" là sự thăng hoa của một tình yêu, là những kỷ niệm khó quên của người nghệ sĩ với thành phố nghìn năm văn hiến. Kể về sự ra đời của bài hát này, nhạc sĩ tâm sự: Đó là một buổi sáng tháng 10-1984, nhìn dòng người đi làm buổi sáng, tôi chợt nhận thấy đã sắp đến ngày kỷ niệm 30 năm Ngày Giải phóng Thủ đô, khát khao viết về Hà Nội, những ấp ủ bấy lâu chưa thực hiện được, bỗng nhiên những ca từ chợt tới "Tôi yêu Hà Nội từ những ngày ấu thơ...". Những nốt nhạc ngân lên, lời bài ca tuôn chảy. Trong hai tiếng đắm mình vào âm nhạc, "Hà Nội - những kỷ niệm trong tôi" đã hoàn thành trọn vẹn. Và ca khúc đã đi vào công chúng đầy ấn tượng. Sân khấu Hà Nội trong dịp kỷ niệm 30 năm Ngày Giải phóng Thủ đô (10-1984) đâu đâu cũng vang lên âm hưởng dạt dào của ca khúc "Hà Nội - những kỷ niệm trong tôi". Nhiều ca sĩ đã từng đoạt giải thưởng huy chương vàng, huy chương bạc cũng bởi đã lựa chọn ca khúc này để dự thi...
Một ca khúc khác mà nguồn cảm hứng cũng bắt đầu từ những ngày tháng 10 lịch sử không thể nào quên ấy. Đó là ca khúc "Cảm xúc tháng Mười Hà Nội" (Nhạc: Nguyễn Thành; lời: thơ Tạ Hữu Yên). Chất liệu quý để dệt nên ca khúc là không khí sục sôi của quân và dân ta trong những ngày về tiếp quản Thủ đô năm 1954. Thời gian, không gian của mốc son lịch sử ấy như chợt hiển hiện về, như chợt sống lại mỗi khi lòng ta ngân lên lời ca: "Không thể nói trời không trong hơn. Và mắt em xanh khác ngày thường. Khi đoàn quân kéo về mùa thu ấy, nhịp trống rung ba mươi sáu phố phường. Mẹ đứng hàng đầu rưng rưng nước mắt. Xốn xang mẹ thầm gọi các con. Anh chiến sĩ mến thương nhìn mẹ. Nghe niềm vui ấm cả tâm hồn...". Ngược chút thời gian - cái thời khắc mà Hà Nội thấm lời kêu gọi thiêng liêng của Bác Hồ, cái thời khắc mà cả đô thành ngun ngút cháy sau lưng với những đoàn quân ra đi đầu không ngoảnh lại, người nhạc sĩ trẻ tuổi này cũng nằm trong đoàn quân đó. Chia tay Thủ đô, nhưng vẫn khắc niềm tin ngày trở lại: "Đêm, cái đêm rút qua gầm cầu. Anh, anh đã hẹn ngày mai trở lại. Sóng sông Hồng vỗ bờ hát mãi, đỏ niềm tin là khúc khải hoàn ca...". Chín năm trường kháng chiến, ta đã đánh cho quân thù tan tác trên khắp các mặt trận, để giành lại ngày về. Và ngày ấy đã đến, vỡ òa trong niềm vui với những nhịp trống rung ba mươi sáu phố phường đón chào "Một sớm thu trong đất thắm sao vàng. Năm cửa ô xòe năm cánh rộng. Đoàn quân về nhấp nhô như sóng (...). Ôi Thăng Long, Đông Đô, Hà Nội! Nghìn năm vẫn một trái tim này". Về sự ra đời của ca khúc, nhạc sĩ Nguyễn Thành tâm sự rằng: "Tôi là người Hà Nội, sinh ra và lớn lên ở ngôi nhà 35, phố Lê Văn Hưu. Khi kháng chiến nổ ra, như nhiều thanh niên thời đó tôi rời Hà Nội ra đi. Năm tháng ở chiến trường cứ nối tiếp nhau. Rồi đến ngày được trở về tiếp quản Thủ đô thì xúc động không tưởng tượng được. Tôi ấp ủ viết một ca khúc về Hà Nội sao cho xứng với sự kiện lịch sử này. Từ chiến thắng Điện Biên Phủ, chứng kiến De Castries giơ tay xin hàng đến ngày giải phóng Thủ đô niềm vui đến với tôi dồn dập quá. Có lẽ vui quá cho nên lúc đó tôi không biết viết thế nào. Phải đến 20 năm sau, tức năm 1974, nhân dịp kỷ niệm 20 năm giải phóng Thủ đô, Hà Nội phát động cuộc thi sáng tác văn học - nghệ thuật về sự kiện lịch sử này. Lúc ấy tôi và anh Tạ Hữu Yên cùng công tác ở phòng phát thanh binh vận thuộc Cục nghiên cứu Tổng cục Chính trị... Khi có cuộc vận động sáng tác ca khúc này, tôi bàn với anh Yên. Anh Tạ Hữu Yên cũng thấy tâm đắc và chỉ trong một đêm anh đã hoàn thành bài thơ để đưa cho tôi vào sáng hôm sau. Và từ bài thơ ấy, từ cảm xúc tháng Mười ấy, tôi đã hoàn thành ca khúc ấp ủ 20 năm nay. Bài hát đã có mặt trong lễ kỷ niệm
Một ca khúc nổi tiếng khác mà cảm xúc cũng được bắt đầu từ mạch nguồn đặc biệt ấy đã khiến triệu triệu trái tim nhiều thế hệ những người con đất Việt rung động. Đó chính là ca khúc của nhà văn - nhạc sĩ tài hoa Nguyễn Đình Thi - ca khúc "Người Hà Nội". Trong hồi ức của mình, cố nhạc sĩ Nguyễn Đình Thi đã kể lại rằng: ... Buổi chiều tối ngày
Nguyễn Viết Chính




![[Video_Chạm 95] Phường Bình Phước](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/4_c95_binh_phuoc.mp4.00_00_45_19.still001_20251221105654.jpg?width=400&height=-&type=resize)










