
Trên đoạn đường chưa đầy một km mà có đến 23 quán cà phê. Điều đáng nói hơn, nơi đây lại là một bìa rừng, dân cư thưa thớt. Vậy thì những quán cà phê này có gì đặc biệt mà thu hút khách dập dìu tìm đến mỗi đêm? Chúng tôi đã thâm nhập thực tế và ghi nhận được nhiều "bí mật" ở những quán cà phê mờ mờ, ảo ảo này.
![]() |
| Nhiều chòi lá lụp xụp và che chắn kín đáo thế này là nơi khách và tiếp viên nữ có thể "săn sóc" cho nhau hàng đêm. |
Trên đoạn đường chưa đầy một km mà có đến 23 quán cà phê. Điều đáng nói hơn, nơi đây lại là một bìa rừng, dân cư thưa thớt. Vậy thì những quán cà phê này có gì đặc biệt mà thu hút khách dập dìu tìm đến mỗi đêm? Chúng tôi đã thâm nhập thực tế và ghi nhận được nhiều "bí mật" ở những quán cà phê mờ mờ, ảo ảo này.
* Xa lộ không đèn và những quán cà phê "mờ ảo"
Màn đêm buông xuống. Từ ngã tư Tân Phong (TP. Biên Hòa), chúng tôi đi trên đường Đồng Khởi hướng về huyện Vĩnh Cửu. Tại khu rừng cao su thuộc ấp 1, xã Thạnh Phú (huyện Vĩnh Cửu) là hàng loạt những quán cà phê nằm san sát nhau. Do trên đường không có đèn chiếu sáng ban đêm nên các quán cà phê càng trở nên nổi bật bởi những dây đèn nhấp nháy. Chúng tôi ghé vào quán cà phê D. nằm khuất trong khu rừng cao su. Bốn cô gái chạy túa ra lôi kéo khách: "Hôm nay quán tụi em có đào ở Sài Gòn mới lên nè". Anh bạn đi cùng tỏ ra sành điệu: "Vậy sao quán ế hơn mấy hôm trước?" Một cô trong nhóm than: "Hổm rày công an kiểm tra quá, khách nào dám ghé". Khi chúng tôi còn chưa kịp ngồi xuống ghế thì từ phía TP. Biên Hòa có tiếng còi xe của cảnh sát hụ inh ỏi. Mấy cô gái đang vịn vai, bá cổ khách bỗng té chạy vào cánh rừng phía sau. Được dịp, chúng tôi vội lấy xe chạy "thoát hiểm".
Tại quán cà phê Q., bên ngoài có ba chiếc xe tải mang biển số Đồng Nai và TP.Hồ Chí Minh đậu đối diện quán. Bên trong có hơn chục xe gắn máy đậu ngổn ngang. Người đón tiếp chúng tôi là một thanh niên xăm mình. Chúng tôi được đưa đến ngồi trong một chiếc chòi lợp bằng lá dừa, xung quanh có ni-lông bao phủ khá chật chội, nóng bức và liên tục bị muỗi tấn công. Lúc sau, hai cô gái không còn trẻ và (xin lỗi) cũng chẳng đẹp bưng nước ra. Không đợi mời, hai cô xà vào lòng chúng tôi tự nhiên như bồ bịch của nhau. Thấy chúng tôi không hài lòng, một cô không ngại miệng: "Ông nào đến đây cũng vậy hết. Sao mấy anh kỳ vậy. Bộ pê đê sao không thích con gái!" Chúng tôi đành im lặng để cho hai cô muốn làm gì thì làm. Anh bạn đi cùng là một tài xế xe tải nên tỏ ra bạo miệng: "Ở đây tụi anh sợ bị công an bắt. Hay là hẹn nhau ở "cổng" (tiếng lóng ám chỉ nhà nghỉ hoặc khách sạn) đi". Cô gái ngồi cùng tôi hỏi ngay: "Mấy anh muốn cả đêm hay đi giờ?". "Giá cả thế nào?"- tôi hỏi. "Giờ thì bảy chục ngàn đồng một giờ, còn qua đêm thì hai trăm (ngàn)". Hai bên hẹn nhau ở "cổng" N. và sẽ liên hệ bằng điện thoại. Nhờ vậy, chúng tôi được thoát khỏi quán này nhẹ nhàng với giá chỉ 25 ngàn đồng/ly cà phê đá (mà theo hai cô là đã khuyến mãi).
Hơn 21 giờ, khách đến càng đông. Tại quán U., hai cô "đào" trẻ cứ mặc tình "tấn công" khách. Anh bạn đi cùng đề nghị cần phải "có qua có lại". Một cô trả lời: "Vậy thì mấy anh phải boa cho tụi em đó nghe". Cạnh nơi chúng tôi ngồi là những lều lá, dãy bàn mà qua ánh đèn mờ mờ, ảo ảo có thể nhìn thấy những đôi nam nữ đang "quần nhau" tự nhiên như chốn riêng tư. Chút chút lại có tiếng cười khúc khích, tiếng hét thất thanh của một cô gái nào đó và cả tiếng văng tục tỏ vẻ không hài lòng! Chúng tôi gợi ý về cái "khoản ấy" ngay tại quán, hai cô lắc đầu lia lịa: "Mùa này công an "bố" dữ lắm. Muốn gì phải ra khỏi đây". Tương tự, ở quán T.X, người bàn bên này có thể nhìn thấy người ở những bàn bên cạnh tay chân đang hoạt động hết công suất. Thấy chúng tôi ngại ngùng, bà chủ quán động viên: "Chắc mấy em khách mới nên ngại chứ ở đây ai cũng vậy hết, có gì mà mắc cỡ!". Còn chị chủ quán M. D giải thích với khách về chuyện quán trống huơ trống hoác: "Mấy ông 841 (đội liên ngành) bắt phải dỡ bớt chòi lá lụp xụp, ni-lông che phủ. Kệ, ráng chịu cực với chị chút xíu đi rồi chị bù lại cho". Và chị chủ quán đã bù cho chúng tôi bằng việc thay hai cô tiếp viên bị chê "quá đát" bằng hai cô gái trẻ đẹp vừa "tăng cường" từ miền Tây lên. Mỗi quán có một cách chiều khách khác nhau, nhưng hầu hết đều có chung kiểu "tra tấn" bằng những bản nhạc nước ngoài với âm thanh được mở lớn hết cỡ. Và các quán cũng có chung kiểu chặt đẹp, với giá mỗi ly nước giải khát lên đến 50 ngàn đồng.
* Biết có tê nạn nhưng dẹp không được!
Nhiều người dân sống gần khu vực các quán cà phê mọc san sát nhau này cho biết, trước đây các nữ tiếp viên còn ra đứng ngoài đường mời gọi, lôi kéo khách. Phần lớn khách đến các quán này là tài xế xe tải và dân chơi từ TP. Biên Hòa. Hiện nay, tình hình tuy có lắng dịu nhưng bà con vẫn lo lắng vì tệ nạn ở các quán này đã và đang tác động xấu đến hạnh phúc gia đình và con cái họ. Ông Đặng Văn Tới, trưởng ấp 1, nơi có hàng loạt các quán cà phê đèn mờ, than thở: "Vì mấy quán cà phê tệ nạn đó mà tụi tôi bị "treo" hoài danh hiệu ấp văn hóa".
Bà Huỳnh Thị Thu, Phó chủ tịch UBND xã Thạnh Phú cho biết, 23 quán cà phê nằm cạnh đường Đồng Khởi đã có từ hơn 2 năm nay. Những quán này đều nằm trong khuôn viên khu công nghiệp Thạnh Phú đã công bố quy hoạch. Phần lớn chủ các quán là người từ các địa phương khác đến thuê đất kinh doanh. Qua nhiều lần kiểm tra, đội liên ngành 814 của xã phát hiện còn 7 quán kinh doanh không phép. Các quán này đã bị đội liên ngành xử phạt hành chính và buộc tạm ngưng hoạt động. Tuy nhiên, theo ghi nhận của chúng tôi hiện nay các quán này vẫn mở cửa bình thường. Và 17 quán còn lại thì đã được cơ quan chức năng huyện Vĩnh Cửu cấp phép. Phần lớn các quán này cũng đã làm hợp đồng lao động với các nữ tiếp viên. Tuy nhiên, theo ông Trần Văn Bình, đội trưởng đội liên ngành 814 của xã Thạnh Phú, qua nhiều lần kiểm tra đội đã nhắc nhở một số quán mở cửa quá giờ quy định; cảnh cáo một số quán để cho nữ tiếp viên và khách đang làm những chuyện thiếu lành mạnh! Và một lần vào đầu năm 2006, đội 814 của xã phát hiện trong quán C.T. có bao cao su đã sử dụng rồi nên lập biên bản chuyển về huyện xử lý. Còn ông Nguyễn Thanh Long, trưởng công an xã Thạnh Phú cho biết, phần lớn các nữ tiếp viên đều đăng ký tạm trú ở các phường của TP. Biên Hòa. Do vậy, việc kiểm tra, quản lý họ là rất khó. Mặt khác, do nơi đấy là rừng cao su, tràm, điều và là khu "tam giác" giáp giữa phường Tân Phong, phường Trảng Dài (TP. Biên Hòa) với xã Thạnh Phú nên khi công an kiểm tra thì các nữ tiếp viên chạy trốn vào rừng hoặc lánh mặt sang các địa bàn khác. Nên theo ông Long, dù biết các quán cà phê này có tệ nạn xã hội nhưng bắt quả tang để xử lý là không dễ chút nào.
Để ngăn chặn và tiến tới đẩy lùi tệ nạn xã hội ở các quán cà phê này, ông Trần Văn Bình cho biết, trước mắt sẽ tăng cường kiểm tra, yêu cầu tháo dỡ những chòi, ni-lông che chắn quá kín đáo, thay đèn mờ bằng những bóng đèn sáng hơn. Còn biện pháp căn cơ thì theo lãnh đạo UBND xã Thanh Phú, phải giải tỏa toàn bộ các quán này. Nhưng việc đó không đơn giản vì phần lớn các quán đã có giấy phép kinh doanh và các loại giấy tờ hợp lệ khác. Do vậy, cách duy nhất theo ông Lê Văn Vịnh, Phó chủ tịch UBND xã Thạnh Phú là chủ dự án của khu công nghiệp cần nhanh chóng triển khai xây dựng cơ sở hạ tầng thì các quán cà phê tại khu vực này mới không còn "đất" để tồn tại. Tuy nhiên, theo chúng tôi, khu vực này đã công bố quy hoạch khu công nghiệp từ lâu, còn các quán cà phê mới có cách đây hơn 2 năm thì xã Thạnh Phú và huyện Vĩnh Cửu cần cương quyết cưỡng chế giải tỏa các quán xây dựng trái phép, trả lại bình yên cho vùng đất này.
Yên Sang


![[Video_Chạm 95] Phường An Lộc](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-cham-p-an-loc_20251222162553.jpg?width=400&height=-&type=resize)
![[Video_Chạm 95] Xã Thống Nhất](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-thong-nhat-ok_20251222144145.jpg?width=400&height=-&type=resize)
![[Video_Chạm 95] Xã Thanh Sơn](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/thum-xa-thanh-son_20251222080811.jpg?width=400&height=-&type=resize)









