Sáng nay, cô bạn học ngày xưa từ Hà thành nhắn tin: “Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai…”. Chỉ bấy nhiêu đó thôi mà mùa thu Hà Nội, mùa thu đất Bắc với nồng nàn hoa sữa, thơm lừng hương cốm đã vàng trong nỗi nhớ và xao xuyến trong tôi.
Ảnh minh họa |
Gần bốn mươi năm sống nơi phương Nam nhiều nắng, lắm mưa, tôi vẫn chưa quên cái tiết trời đẹp nhất trong năm ấy. Khoảnh khắc thu về thật nhẹ nhàng mang theo cơn gió heo may với đôi chút se se lạnh, không còn cái nắng gay gắt, nóng bức của mùa hạ mà đất trời mát mẻ, con người cảm thấy thoải mái, dễ chịu hơn. Ai đó đã ví mùa thu như cô nàng dịu dàng, lãng mạn làm say đắm lòng người. Có lẽ vậy mà mùa thu đẹp, kiêu sa và làm tâm hồn ta say đắm, ngất ngây khi ghé thăm hay ngang qua mùa thu Hà Nội…
Bạn tôi gốc Biên Hòa, cứ mỗi đầu thu lại tìm một cái cớ bay ra Hà Nội. Bạn đã bị vẻ đẹp trời thu Hà thành làm cho mê hoặc và yêu say đắm không biết từ bao giờ. Bạn cho rằng, ra thăm Hà Nội vào mùa thu là tuyệt vời nhất. Chẳng riêng gì bạn, rất nhiều người tôi quen biết đều bị cái mùa đẹp nhất trong năm quyến rũ, bỏ bùa.
Sao không yêu mùa thu Hà Nội cho được khi những sớm mai dịu mát thong dong trên những con đường ngẩn ngơ lá vàng rơi, đắm mình trong hương sắc của hoa cúc, của tím biếc thạch thảo, của dã quỳ, của hoa sữa thơm nồng. Không mê mẩn sao được vào những buổi chiều hoàng hôn ngắm vẻ đẹp tuyệt diệu của Hồ Tây thơ mộng, thanh bình. Mê mải bên Hồ Gươm lung linh, huyền ảo, nên thơ, yên bình đến lạ… Lặng lẽ với mùa thu Hà Nội cho ta những phút giây sống chậm lại một chút giữa cuộc sống quay nhanh đầy tất bật, lo toan cơm áo đời thường.
Tháng tám về và Hà Nội đang vào thu, nơi miền Đông đất đỏ, tôi nhớ lắm, thèm lắm hương vị ngọt lành, da diết của những mùa thu xưa…
Đào Hồng Khởi
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin