
Không mất nhiều thời gian và cũng chẳng khó khăn gì để tìm được một quán cà phê trá hình mà người ta vẫn thường gọi là "cà phê ôm". Đi sâu vào tìm hiểu thực trạng dịch vụ này và những hệ lụy của nó, hẳn nhiều người sẽ đặt ra câu hỏi: "Vai trò của cơ quan chức năng ở đâu, khi mà những quán cà phê này vẫn tồn tại?".
Không mất nhiều thời gian và cũng chẳng khó khăn gì để tìm được một quán cà phê trá hình mà người ta vẫn thường gọi là "cà phê ôm". Đi sâu vào tìm hiểu thực trạng dịch vụ này và những hệ lụy của nó, hẳn nhiều người sẽ đặt ra câu hỏi: "Vai trò của cơ quan chức năng ở đâu, khi mà những quán cà phê này vẫn tồn tại?".
Những quán cà phê giải khát ven đường giúp người đi đường có chỗ tạm nghỉ trên những cung đường xa. Tuy nhiên, có những quán "cà phê" bên đường không chỉ giúp giải quyết cơn khát nước mà còn sẵn sàng phục vụ những ông khách khát "tình".
>>>Bài 2: Đi "thư giãn" ở vùng giáp ranh
>>>Bài 3: Từ quán café đến… nhà nghỉ!
* Từ kích dục
Trong những lần đi công tác dọc quốc lộ 51, chúng tôi thường ghé vào các quán cà phê ven đường để nghỉ chân. Một ngày trung tuần tháng 10-2010, chúng tôi ghé vào một quán cà phê cách cây xăng Long Phước (xã Long Phước, huyện Long Thành) gần 1km. Quán này trông xập xệ nhưng có đến 3 nữ tiếp viên trẻ trung, trang điểm má phấn môi son đon đả chào mời. Chúng tôi gọi ly cà phê đen và được một tiếp viên sà ngay vào ngồi ở ghế kế bên. Cô gái đưa mắt thăm dò rồi đi pha cà phê, bưng bê ra bàn với điệu bộ không được thành thạo, ly cà phê cũng không được sắp đặt ngon mắt.
Có lẽ mục đích của quán không phải là phục vụ cà phê nên cô tiếp viên liên tục hỏi thăm chúng tôi về chuyện nghỉ ngơi. Khi nghe chúng tôi than mệt và buồn ngủ, cô ta như nắm được cơ hội nên luôn miệng mời gọi vào phía trong "thư giãn". Chúng tôi tỏ vẻ thắc mắc thì cô tiếp viên giải thích: "Thư giãn là mấy em làm cho mấy anh thích theo kiểu đàn ông với phụ nữ, nhưng không phải là mua bán dâm". Chúng tôi cố tỏ vẻ không hiểu thì cô tiếp viên nói huỵch toẹt: "Tụi em sẽ làm mấy anh sướng bằng cách kích dục... tùy theo giá cả thấp hay cao". Rồi cô ra giá: "Giá thấp là 80.000 đồng/lần, giá cao là 150.000 đồng/lần". Đang vồn vã chào mời chúng tôi, cô tiếp viên bỗng im bặt khi thấy hai người khách đứng tuổi đi vào góc quán. Cô luôn miệng thúc giục chúng tôi vào trong "thư giãn" nhưng mắt thì vẫn ngó chừng về chỗ khách mới. Lấy cớ có đông người vào quán, chúng tôi hẹn khi khác vắng khách sẽ quay lại "thư giãn". Đang vui vẻ chào mời, cô tiếp viên bỗng xụ mặt khi chúng tôi gọi tính tiền cà phê. Để "trả công" cho việc chào mời, giải thích của cô tiếp viên, chúng tôi phải tặng thêm tiền "boa" ngoài tiền ly cà phê dở tệ.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, ven đoạn đường từ xã Long Phước (hướng Vũng Tàu về) đến thị trấn Long Thành, có gần chục quán cà phê "thư giãn" như vậy. Các quán này đều có vẻ ngoài xập xệ nhưng lại có nhiều tiếp viên nữ nằm võng, ngồi ghế bên ngoài như để chào mời mấy ông khách khát "tình". Đáng nói là trên quốc lộ 51B ở phía lề đường bên trái (từ hướng Vũng Tàu về Biên Hòa) có một dãy quán cà phê trá hình hoạt động khá lâu. Bên trong các quán này có che hẳn một tấm cót tre để tiếp viên dẫn khách vào "thư giãn". Tiếp viên ở đây cho biết tiền ăn chia với chủ là 30 và 50. Nghĩa là khi "thư giãn" cho khách, chủ quán sẽ được chia 50.000 đồng, tiếp viên được 30.000 đồng, vì chủ quán bao ăn ở và tạo điều kiện cho tiếp viên "làm ăn".
* Đến bán "tình"
Ở khu vực đầu quốc lộ 51, đoạn qua khỏi ngã ba Bến Gỗ (thuộc xã An Hòa, TP.Biên Hòa), trước đây là vùng giáp ranh giữa huyện Long Thành và TP.Biên Hòa. Lúc bấy giờ, nhiều lần chúng tôi nhận được phản ánh của người dân về một số quán cà phê có biểu hiện không lành mạnh ở khu vực này. Từ khi 4 xã của huyện Long Thành được sáp nhập về TP.Biên Hòa, nơi này không còn là vùng giáp ranh nữa, nhưng người dân cho biết các quán cà phê "đen" này vẫn còn hoạt động.
Trưa ngày 27-10, chúng tôi ghé qua địa bàn này xem thực hư ra sao. Chúng tôi ghé quán cà phê T., nằm cách ngã ba Bến Gỗ vài trăm mét. Bề ngoài quán này trông như các quán cà phê giải khát thông thường, không xập xệ như các quán ven quốc lộ ở Long Thành. Ngồi chưa nóng chỗ, chúng tôi đã được một nữ tiếp viên dáng người tròn trĩnh chào mời "đi nhà nghỉ". Cô tiếp viên dáng "phì nhiêu" này thẳng thừng ra giá 200.000 đồng/lần, khách mua "tình" chịu tiền thuê phòng ở nhà nghỉ H. cách đó không xa. Chúng tôi bảo không có nhiều tiền thì được cô nàng gợi ý "chiêu" khác. Cô gợi ý, nếu đồng ý thì hai bên cùng vào hát ở một quán karaoke lụi (không phép) ở gần đó. Sau đó, "gái" và khách có thể tranh thủ làm gì tùy ý vì đây là quán hát "lụi", chủ quán không gắt gao làm gì. Lấy cớ sắp đến giờ đi nhậu cùng đám bạn, chúng tôi "boa" vội cho cô tiếp viên vài chục ngàn đồng để được yên thân.
Đi khỏi quán T. khoảng 100m, chúng tôi ghé quán cà phê M. Quán này có vẻ ngoài "lèng xèng" nhưng lại có nhiều tiếp viên hơn quán T. Thấy chúng tôi lạ mặt, một phụ nữ có vẻ là bà chủ quán bèn đến hỏi thăm dò. Khi thấy chúng tôi có vẻ "vô hại", bà ta lại bước vào trong đánh bài với mấy cô tiếp viên, đồng thời gọi tiếp viên đến ngồi cùng bàn với chúng tôi. Sau một hồi nói chuyện bâng quơ, cô tiếp viên đề nghị cùng đi nhà nghỉ với chúng tôi. Cô than phiền: "Sáng giờ ế quá" và giục chúng tôi mau mau đi "dù" (quan hệ tình dục). Cô ta cũng thòng thêm một câu cảnh giác: "Anh đừng làm công an mà bắt em tội nghiệp". Chúng tôi lại lấy lý do "bận đi nhậu với bạn" và "boa" cho cô ít tiền để rút nhanh khỏi quán. Đi thêm về hướng Long Thành chúng tôi ghé vào một quán cà phê không tên ở gần dưới một pa-nô quảng cáo (sơn trắng) rất lớn. Quán này có bề ngang hẹp nhưng có tầng hầm thấp hơn mặt đường. Cô tiếp viên dáng dong dỏng cao, tuổi đôi mươi có vẻ thạo đời kéo ghế ngồi cạnh chúng tôi, sau khi rót nước mời. Chẳng cần đợi lâu, cô tiếp viên nhanh chóng gợi ý chúng tôi xuống nhà dưới "mát-xa". Khi chúng tôi thắc mắc, cô ta không ngần ngại cho biết là sẽ kích dục... với giá 100.000 đồng/lần. Chúng tôi lại phải lấy lý do ra khỏi quán để khước từ lời mời mọc "thư giãn" của cô tiếp viên...
Trong các cuộc trò chuyện với các cô tiếp viên tại những quán cà phê "thư giãn" ven quốc lộ 51, các cô đều cho biết phải chia phần trăm tiền "tiếp khách" với chủ quán. Tỷ lệ ăn chia phần trăm tùy thuộc vào thỏa thuận của mỗi quán, nhưng ít nhất cũng phải là 30% cho chủ. Và như thế không thể nói là chủ quán không biết việc làm (khác việc tiếp nước) của tiếp viên.
Nhóm PV



![[Video_Chạm 95] Xã Long Thành](/file/e7837c02876411cd0187645a2551379f/122025/cham_95_xa_long_thanh.mp4.00_00_38_09.still001_20251227073030.jpg?width=400&height=-&type=resize)











