Báo Đồng Nai điện tử
Hotline: 0915.73.44.73 Quảng cáo: 0912174545 - 0786463979
En

Cảm xúc ngày xuân

10:02, 13/02/2008

Năm hết Tết đến là thời điểm người ta được nghỉ ngơi, dành chút thời gian cho gia đình - tổ ấm của riêng mình. Nhưng đâu đây trên đường phố ta vẫn gặp những cảnh đời còn lo toan kiếm sống. Ở một con hẻm, tôi hỏi chuyện một người phụ nữ đang đạp xe đi mua ve chai.

Năm hết Tết đến là thời điểm người ta được nghỉ ngơi, dành chút thời gian cho gia đình - tổ ấm của riêng mình. Nhưng đâu đây trên đường phố ta vẫn gặp những cảnh đời còn lo toan kiếm sống. Ở một con hẻm, tôi hỏi chuyện một người phụ nữ đang đạp xe đi mua ve chai. Như biết được sự ái ngại, cảm thông của tôi, chị bộc bạch tâm sự:

Thiếu niên mùa xuân, tương lai của đất nước.

- Quê em ở xa quá, không về kịp nên chỉ gởi tiền về giúp gia đình. Sau Tết em mới về. Em ráng ở lại mua đồ trong dịp Tết, những ngày này mua được nhiều và rẻ. Ngày Tết mọi người như tốt hơn và hảo tâm hơn ngày thường. Có khi gặp người tốt bụng, họ vừa bán vừa cho nữa.

Chị nói vậy nhưng trong ánh mắt vẫn phảng phất nét buồn. Cái nghèo, nỗi khổ ta vẫn thường gặp. Nhưng nghèo và khổ đâu phải là cái tội. Nó đang được cả cộng đồng chung tay đùm bọc, san sẻ. Cả đất nước đang phấn đấu vượt qua cái mốc của một nước nghèo.

Tôi ghé thăm tòa soạn báo Đồng Nai. Cứ ngỡ lúc này mọi người đang lo cái Tết cho riêng mình, nhưng tại phòng Phó tổng biên tập Đỗ Trung Tiến, các cán bộ, phóng viên và nhân viên đang chuẩn bị những phần quà Tết cho bà mẹ Việt Nam anh hùng, những vị lão thành cách mạng và cả gói quà Tết cho các gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Mọi người sắp xếp từ tấm thiệp mừng xuân, tặng sổ tiết kiệm đến màu sắc cho mỗi gói quà thật ấm áp, trân trọng. Tôi hiểu hạnh phúc của người làm báo cũng chính là đem được niềm vui đến cho người khác.

Một năm có 365 ngày, mỗi ngày như một cánh của bông hoa đất nước. Bông hoa đất nước mỗi năm một thắm sắc tỏa hương. Ngắm sắc hoa xuân, chúng ta không thể quên những người đã hy sinh mùa xuân cuộc đời để giành lấy ngày xuân cho dân tộc. Đó là những anh hùng liệt sĩ nằm lại vĩnh viễn trên mọi ngả đường của Tổ quốc.

Đến nghĩa trang liệt sĩ, từ xa ngọn gió đã thoảng đưa mùi thơm hương trầm lan tỏa. Ông quản trang đang thắp nhang cho từng ngôi mộ. Mỗi liệt sĩ nằm yên nghỉ trong một khuôn đất nhỏ, ngôi mộ cũng đơn sơ, giản dị như cái chất của người lính. Từng hàng bia mộ ngay ngắn thẳng tắp như đội ngũ xếp hàng chỉnh tề khi các anh còn sống. Tôi lặng lẽ đứng thắp hương ở một ngôi mộ liệt sĩ. Bỗng một bà mẹ đến trao cho tôi một cành hoa và một ít bánh mứt. Rồi bà ôn tồn nói:

- Viếng thăm người đã khuất trong ngày này nên có hoa và đồ cúng để người cõi âm được hưởng.

Thế đấy, trong cuộc sống tất bật, vội vã của chúng ta  chỉ một chút lãng quên cũng là điều đáng trách, sự vô tâm đáng hổ thẹn. Tôi chợt nhớ một bà mẹ khi viếng mộ đã đặt nhiều trái cây ngon trước anh linh của những chiến sĩ. Một tấm lòng của người đang sống tưởng nhớ, tri ân những người đã hy sinh là điều không thể thiếu. Có lẽ những người đã mất không còn hiện hữu trên cõi đời này. Máu thịt của họ đã hóa thân cùng sông núi. Nhưng trong tâm linh, hình bóng các liệt sĩ vẫn còn mãi mãi. Trong tâm tưởng của chúng ta luôn khắc ghi công ơn các anh hùng liệt sĩ và nhắc nhở đến muôn đời con cháu mai sau.

Rời khỏi nghĩa trang, tôi có cảm giác lâng lâng, nhẹ nhàng xen lẫn bâng khuâng thương nhớ. Trên đường phố ngày ngày ta luôn gặp những ánh mắt tươi vui, những nụ cười rạng rỡ, những cử chỉ thân thiệt. Trời và đất đang vào xuân. Con người thì đang rạo rực đón Tết như đón chờ những ngày mới sung sướng, ấm no, hạnh phúc. Con người cứ đến Tết lại trở nên hoàn thiện hơn. Mọi người đều muốn mình là người tốt và sống lương thiện.

Mỗi năm chỉ có một mùa xuân về cùng với Tết. Nhưng mong ước của chúng ta là mùa xuân của đất nước luôn đến với mọi người, mọi nhà để lòng người vui như Tết. Có lẽ cũng là ước nguyện của những người đã hy sinh giành lại mùa xuân cho đất nước.

V.Đ.V

 

 

Tin xem nhiều