Trước thái độ giận dỗi thái quá của vợ, Nguyễn Mạnh Hà (SN 1977, ngụ tại ấp 2, xã La Ngà, huyện Định Quán) đã dùng khăn tắm siết mạnh vào cổ vợ cho đến lúc chị tử vong. Sau đó, Hà dựng hiện trường giả nhằm đánh lạc hướng cơ quan điều tra.
Bị cáo Nguyễn Mạnh Hà. |
Trước thái độ giận dỗi thái quá của vợ, Nguyễn Mạnh Hà (SN 1977, ngụ tại ấp 2, xã La Ngà, huyện Định Quán) đã dùng khăn tắm siết mạnh vào cổ vợ cho đến lúc chị tử vong. Sau đó, Hà dựng hiện trường giả nhằm đánh lạc hướng cơ quan điều tra.
Năm 2007, Hà xây dựng gia đình với chị S. và đưa vợ về sống chung với bà L. (mẹ ruột Hà) tại ấp 2, xã La Ngà. Hà là công nhân cạo mủ cao su cho đơn vị X., còn chị S. làm phụ việc cho chồng, với tổng thu nhập gần 3 triệu đồng/tháng. Quá trình sống chung với mẹ, thu nhập hàng tháng được Hà giao hết cho bà L. (chỉ đưa vợ vài trăm ngàn để chi tiêu riêng). Chính vì không được giữ tiền nên giữa chị S. và Hà, bà L. thường xuyên xung đột.
Theo lời trình bày của bà L., chị S. đã 2 lần bỏ nhà đi và đỉnh điểm là khi vợ chồng Hà có con, Hà chiều ý vợ ra ngoài thuê nhà trọ sống. Từ đó, bà L. không còn giữ tiền chung của vợ chồng Hà.
Bị cáo Hà thì cho rằng, việc chị S. nghi ngờ bị cáo ngoại tình, cờ bạc, lén đưa tiền về cho mẹ khi cả hai đã ra ở riêng là không đúng. Tuy nhiên, bị cáo vẫn không trách và luôn nhẫn nhịn khi bị vợ vô cớ nặng lời nhiếc mắng, gây gổ về chuyện tiền nong. Cho đến ngày 13-8-2010, khi đi đám giỗ từ nhà mẹ ruột về, bị cáo đem thức ăn về cho vợ ăn, nhưng bị vợ giận dỗi từ chối. Vì vậy mà vợ chồng bị cáo phát sinh mâu thuẫn.
Ngập ngừng một lát trước vành khai, bị cáo Hà tiếp tục thú nhận, đến khoảng 3 giờ ngày 14-8, khi Hà thức dậy chuẩn bị đi cạo mủ thì vợ chồng tiếp tục lời qua tiếng lại. Tức giận, Hà lấy chiếc khăn tắm nhào đến choàng vào cổ vợ rồi siết chặt cho đến lúc chị S. tử vong. Giết vợ xong, Hà đặt chị S. nằm ngay ngắn trên giường, đắp chăn nhằm ngụy tạo hiện trường như chị S. đang ngủ, rồi bỏ đi làm… “Vì tức giận nên bị cáo chỉ siết cổ để dọa vợ, chứ thật ra bị cáo không có ý giết vợ”- bị cáo Hà biện minh.
Hội đồng xét xử vặn hỏi: “Siết cổ người khác cho đến khi chết sao lại cho rằng dọa, nhất là khi chị S. ngừng thở bị cáo lại bỏ mặc đi làm. Bị cáo nhắn tin cho người thân của chị S. đến nhà mình nhằm mục đích gì…”. Bị cáo Hà cúi gằm mặt trả lời nhát gừng: “Vì bị cáo lo cho vợ”.
Càng đi sâu vào quá trình xét hỏi bị cáo Hà, những người tham dự phiên tòa càng hiểu rõ hơn lý do mà Hà ra tay sát hại chị S. Theo họ, thái độ ích kỷ, thiếu trách nhiệm với vợ và con của bị cáo Hà được biện minh bằng những lời hiếu thảo với mẹ ruột là rất khó thông cảm, tha thứ. Nếu bị cáo Hà thật sự là người con hiếu thảo với mẹ thì không lý gì chị S. luôn nặng lời trách mắng Hà về tiền nong, nhất là khi cả hai đã thuê nhà trọ sống riêng. Trong khi đó, bị cáo Hà vẫn một mực khẳng định trước Hội đồng xét xử: “Bị cáo không quan hệ bất chính như vợ nghĩ. Chỉ vì vợ không chịu thức dậy đi làm nên bị cáo mới bực tức và dùng khăn siết cổ đe dọa”.
Dù không ngừng đưa ra chứng cứ biện minh cho hành động “vô ý giết người” của mình, bị cáo Hà vẫn không thoát khỏi bản án 16 năm tù giam. Theo Hội đồng xét xử, hành vi của bị cáo Hà đã thể hiện tính côn đồ, vô cớ giết người. Đồng thời, bị cáo Hà không có cơ sở chứng minh lý do giết chị S. vì tinh thần bị kích động.
Kết thúc phiên xét xử, phía gia đình chị S. vẫn không đồng tình với mức án 16 năm tù giam mà tòa tuyên phạt bị cáo Hà. Chị gái của nạn nhân cho hay, Hà giết người thì phải đền mạng và Hà phải trả lại cho họ người thân, trả cho cháu họ người mẹ hết lòng bênh vực con nhỏ khi đòi hỏi người cha phải chi ra số tiền ít ỏi mà cả hai cùng lam lũ, thức khuya dậy sớm kiếm được từ công việc cạo mủ cao su thuê.
Thành Nhân