Lời BBT: Năm mươi sáu ngày đêm lịch sử (từ 4-3 đến 30-4-1975) trong thế trận "trúc chẻ ngói tan" khi thời cơ chiến lược xuất hiện, táo bạo, thần tốc, quân và dân ta dốc sức tiến công, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất Tổ quốc, lành lại nỗi đau chia cắt, đem niềm vui hòa bình đến với mọi nhà, với toàn dân tộc. Đồng Nai trước giải phóng 1975 là địa bàn chiến lược, cửa ngõ vào Sài Gòn, nơi địch điên cuồng lập phòng tuyến tử thủ, đã diễn ra nhiều trận đánh ác liệt, đổ nhiều xương máu hy sinh.
Lời BBT: Năm mươi sáu ngày đêm lịch sử (từ 4-3 đến 30-4-1975) trong thế trận “trúc chẻ ngói tan” khi thời cơ chiến lược xuất hiện, táo bạo, thần tốc, quân và dân ta dốc sức tiến công, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất Tổ quốc, lành lại nỗi đau chia cắt, đem niềm vui hòa bình đến với mọi nhà, với toàn dân tộc. Đồng Nai trước giải phóng 1975 là địa bàn chiến lược, cửa ngõ vào Sài Gòn, nơi địch điên cuồng lập phòng tuyến tử thủ, đã diễn ra nhiều trận đánh ác liệt, đổ nhiều xương máu hy sinh.
Kỷ niệm 45 năm Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, Đồng Nai Cuối tuần giới thiệu một số bài thơ của những người lính trực tiếp tham gia chiến dịch lịch sử, có mặt trong những trận chiến đấu quyết liệt và chiến thắng vẻ vang ấy. Trang thơ do nhà thơ Đàm Chu Văn tuyển chọn.
Thương
Đã vượt qua cả ngàn cây số đạn bom
bạn nằm lại ở rừng cao su Bà Rịa
đành chịu lỗi với mẹ
ngày mai chiến dịch cuối cùng sẽ mở
chắc mẹ ở nhà dõi theo chờ
máu chảy theo hình chữ S
chảy đến mỗi ngõ nhà...
25-4-1975
Lực lượng giải phóng tiến vào Sài Gòn mang theo cờ và ảnh chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh ngày 30-4-1975. Ảnh: Jacques Pavlovsky |
Khi ấy mặt trời chưa lên
Chỉ có pháo bắn thật gần
mới được cười thoải mái
bom nổ loạt thật dài
mới hát hết một câu
Pháo sáng vãi đúng đầu
mới nhìn rõ mặt nhau
mới nhìn rõ những cái đầu
mọc lên từ cát
giống một vườn cây ươm
Chỉ có dứt hẳn tiếng pháo, tiếng bom
mới nghe tiếng gào
của dòng sông chảy xiết
tiếng quẫy nước
phải rất tinh mới nghe thấy được
trong chớp lửa nhập nhòe
chúng tôi vượt sông
Chỉ có ánh sáng vừa lên
mới trông rõ dải sao trong khói bom
không đứng yên mang tâm hồn chiến sĩ
mới trông rõ dòng sông Đồng Nai lấp loáng
chảy ngang
và đội hình chúng tôi vượt qua
hàng dọc
thành một dấu cộng
mặt trời khi ấy chưa lên
Mặt trời sẽ lên thôi
chúng tôi đẩy mặt trời lên
để nhìn rõ Sài Gòn phía trước
để viên đạn bay đi khỏi lạc
bầy chim xòe quạt đón mặt trời
Sài Gòn ơi!
hồi hộp kia rồi
qua họng súng bồn chồn trên sóng nước
mặt trời khi ấy
vẫn chưa lên…
Vượt sông Đồng Nai.
30-4-1975
Vương Cường
Đêm vào chiến dịch
Ta lại mở những cung đường mới nữa
Đường dài không nhớ hết những đoàn quân
Bánh xe lăn hòa với những bước chân
Ngọt trong gió đêm hè chiến dịch
Ôi con đường dẫn ta tới đích
Là con đường có ánh sáng hàng tiêu
Đồng chí công binh bắt tay người ra trận
Thấy con đường ấm như bàn tay
Từ Xuy Nô đến ngã ba Cây Điệp
Những con đường nối bước xung phong
Đêm không ngủ dẫn xe vào trận đánh
Bóng nghiêng dài trên tháp pháo xe tăng
Ngâm mình trong nước lạnh
Nhổ rào kẽm gai, cột sắt
Áo loang màu đất, mùi bùn
Tất cả vững vàng trong thế trận tấn công!
Bến Cát, tháng 4-1975
Đức Quả
Những Chiến sĩ Điện Biên
Tư lệnh trưởng hướng Bắc gặp Chính ủy hướng Nam
Nỗi xúc động rung hai mái đầu tóc bạc
Những Chiến sĩ Điện Biên năm trước
Lại gặp nhau ở đích cuối cùng.
Dọc xa lộ Biên Hòa
Đỏ lòng xa lộ: màu cờ
Trắng bờ xa lộ: giặc giơ tay hàng
Chúng thoát chết, miệng hân hoan
Sài Gòn mở cửa đón đoàn quân vô.
Trước Dinh Độc Lập
Dép còn lấm đỏ đất rừng
Hân hoan nhịp bước giữa rừng cờ hoa
Hồn như bay giữa giấc mơ
Quanh tôi ba má, dì cô hỏi chào
Vui sao nước mắt dâng trào
Bốn phương đồng đội gặp nhau phen này.
30-4-1975
Nguyễn Miền Đông
Trận cuối cùng
Mai vào trận cuối cùng
Đêm nay ta không ngủ
Tin vui như hoa nở
Náo nức mãi trong lòng
Gần xa trong tiếng súng
Tiếng dân reo vang lừng
Một vùng đất mênh mông
Đã rợp cờ giải phóng
Ta như cơn gió lốc
Mới ngày nào Chơn Thành
Hôm qua về Long Khánh
Biên Hòa đây rồi anh!
Những binh đoàn lớp lớp
Tiến quân về Sài Gòn
Tăng, pháo ta trùng trùng
Mặt quân thù khiếp đảm
Đồn bốt thù hiện ra
Lù lù trong bóng tối
Những lá cờ ba que
Trong đêm đen hấp hối
Ta hành quân thần tốc
Sài Gòn ta vây chặt
Quả đấm thép sẵn sàng
Giáng xuống đầu quân giặc
Nào, tăng ơi xông lên!
Hãy gầm vang đường phố
Quyết tâm trong trận này
Diệt thù tận hang ổ!
Mai vào trận cuối cùng
Đêm nay ta không ngủ
Trời đã hừng phía đông
Sài Gòn ơi, súng nổ!
29-4-1975
Nguyễn Quốc Trung
Bộ đội Quân đoàn 4 tiến vào giải phóng Xuân Lộc tháng 4-1975 |
Sài Gòn vào trận (trích)
Cờ trắng địch kinh hoàng trong tiểu khu Hàm Tân
trận cuối cùng này lại ghi thêm một chiến công chói lọi
cùng với hôm qua quân ta tiến vào Xuân Lộc giáng đòn vỗ mặt kẻ thù
ở đấy phòng tuyến được ken bằng xe tăng, phi cơ, bộ binh và lính dù chẳng ngăn được lớp sóng tiến công bắt đầu từ Phước Long, Pleiku, Buôn Mê Thuột; lớp sóng của những người chân đi dép cao su mang khí thế ngựa Gióng năm xưa và nghĩa quân Nguyễn Huệ tràn qua dải cát miền Trung, tràn qua những cánh rừng già cao nguyên bốn mùa mầu lá xanh um hướng về thành phố dinh lũy cuối cùng của lũ tay sai ngoan cố nơi đau thương trùm lên từng xóm nhỏ những căn nhà, ô cửa mốc meo chồng lớp trước sau những mái hiên thấp tè và tường gạch xỉn màu day dứt uất căm chồng chất.
Sóng ơi! Hãy bổ vào thành phố với những con đường như nhà lao khép chặt
Lửa ơi! Hãy bùng lên từ lòng Sài Gòn ấp ủ bao năm giải phóng những người thợ áo xanh, giải phóng những người buôn thúng bán bưng, giải phóng những em thơ, những ca-ve có cuộc đời như ngõ cụt; cho Chương Dương lại vang lên khúc hát, tiếng hát hào hùng có tự ngàn xưa; cho Thị Nghè sóng sánh nước xanh mơ; Sài Gòn yêu thương lại sáng ngời giữa lòng dân tộc.
Khi cờ đỏ ta bay trên phố dài Xuân Lộc
là lúc ta bắt đầu…
Lê Quang Trang