Chú Tám xe ôm cau mày nói:<br>
- Bây có nghe cái vụ UBND tỉnh Ninh Bình vừa có công văn gửi Thủ tướng Chính phủ xin "cứu" Công ty TNHH một thành viên Đạm Ninh Bình?
Chú Tám xe ôm cau mày nói:
- Bây có nghe cái vụ UBND tỉnh Ninh Bình vừa có công văn gửi Thủ tướng Chính phủ xin “cứu” Công ty TNHH một thành viên Đạm Ninh Bình?
Anh Tư Bốn đăm chiêu:
- Nghe nói Đạm Ninh Bình là công ty nhà nước, có đầu tư “khủng” lên tới 1.200 tỷ đồng nhưng chỉ trong 4 năm đã lỗ hơn 2 ngàn tỷ đồng, “âm” cả vốn.
Chú Tám bức xúc:
- Theo kết luận thanh tra, do dây chuyền, máy móc thiết bị của công ty chủ yếu được nhập từ Trung Quốc, chất lượng trung bình và thường xuyên xảy ra sự cố. Ngay cả vật tư, thiết bị dự phòng cũng phải phụ thuộc vào nhà thầu Trung Quốc nên dây chuyền sản xuất tiêu hao nguyên vật liệu cũng cao. Một nhà máy to đùng, đầu tư cả ngàn tỷ, vậy mà không hiểu sao làm ăn như giỡn chơi. Tiền thuế của dân hổng biết sao mà ném đi dễ dàng vậy.
Anh Tư Bốn đồng tình:
- Nhưng con bức xúc hơn là cách giải quyết của công ty và địa phương. Nào là đề nghị Chính phủ chỉ đạo xem xét đưa phân bón ure vào đối tượng chịu thuế giá trị gia tăng đầu ra với mức thuế suất 0%; điều chỉnh giá bán than giảm ít nhất 20%, cho phép chuyển nợ vay vốn đầu tư dự án thành vốn góp Nhà nước để giảm hệ số lãi vay, giãn thời gian trả nợ tối thiểu 5 năm; nào là cho phép áp dụng biện pháp tự vệ với sản phẩm ure, trích dự phòng chênh lệch tỷ giá sau giai đoạn đầu tư với khoản nợ vay bằng ngoại tệ…
Chú Tám lắc đầu:
- Lẽ ra, công ty phải tập trung tái cấu trúc doanh nghiệp, tìm cách giảm chi phí, giá thành để cạnh tranh thì lại chăm chăm xin hưởng ưu đãi. Doanh nghiệp Nhà nước mà cứ giữ tư duy bao cấp hoài như vậy, làm sao “lớn” nổi trong thời kỳ hội nhập.
Ong mật