Báo Đồng Nai điện tử
En

Mênh mang tháng Chạp

10:01, 20/01/2020

Tháng Chạp, qua ngõ nhà ai nơi sân nhà phơi mứt dừa, củ kiệu, lư đồng thấy đâu đây Tết đang về rất gần.

Tháng Chạp, qua ngõ nhà ai nơi sân nhà phơi mứt dừa, củ kiệu, lư đồng thấy đâu đây Tết đang về rất gần.

Nhớ những năm còn sống ở quê nhà, cứ cuối năm là mẹ lại chuẩn bị mọi thứ gạo nếp, đậu xanh gói bánh tét, chăm cho đàn gà để kịp Tết, làm mứt bí, mứt cà... Vườn mẹ trồng đỏ rực mào gà, vàng tươi vạn thọ, thoang thoảng hương cúc để chưng ba ngày tết. Đi xa, Tết không về được là thèm thuồng mùi thơm lừng của mứt cứ ngọt ngào trong ký ức, mùi bánh tét rộn ràng nơi đầu môi. Lại nhớ Tết quê lẽo đẽo lội bộ theo mẹ đi chợ Tết. Là kỷ niệm tuổi thơ hớn hở được xênh xang áo mới chạy đi khắp xóm khoe với bạn bè. Là vui sướng khấp khởi khi được ông bà, được cha mẹ lì xì dù chỉ vài đồng tiền còn mới tinh thơm nồng mùi giấy...

Những ngày giáp Tết bận bịu càng bận bịu, tất bật càng tất bật, vài ngày cuối tuần chẳng kịp để dọn dẹp nhà cửa, chùi lư đồng, tuốt lá mai. Tôi vẫn nhớ lời bà ngoại lúc còn sống dặn con cháu cứ đúng rằm là phải tuốt lá mai để mai nở đúng ngày Tết. Nghe lời ngoại, năm nào tôi cũng nhặt lá cho mấy cây mai trước sân nhà, trong vườn để hoa vàng tươi ngày 30 Tết. Cả xóm tôi vào ngày này là nhộn nhịp người già, trẻ nhỏ, thanh niên cùng tuốt lá mai. Đứng tuốt lá mà nghe hương xuân náo nức, tràn ngập khắp đầu làng, ngõ phố. Nghe hoa lá chuyển mình trong buổi chiều nắng nhạt vàng lấp lánh không gian. 

Tháng Chạp, nhớ nhiều lần mẹ dặn nợ nần ai phải trả để khỏi mắc nợ cả năm. Cuộc sống mà chẳng có lúc vay trả tiền bạc người thân, bạn bè. Và nặng lòng khi tiền bạc nợ nhau có thể trả, còn ơn nghĩa, tình thân, những lời hứa chưa tròn sao trả đây? Cứ ước mỗi năm lại ít đi những nợ nần để ta được nhẹ lòng, thư thái đón mùa Xuân...

Tháng Chạp, nghĩ mà thương vô cùng những người bạn, đồng nghiệp, học trò công nhân quê miền Tây, miền Trung, miền Bắc lại ngược xuôi những chuyến xe cuối năm về quê ăn Tết. Truyền thống người Việt là vậy, Tết là họp mặt sum vầy bên gia đình. Tằn tiện cơm áo gạo tiền chỉ để cho những ngày Tết vẹn hiếu tình. Bỗng chạnh lòng khi mình đã bao mùa mai vàng không ăn Tết quê Bạc Liêu yêu dấu. Chỉ ba trăm cây số nhưng chuyện nhà cửa, chuyện con học hành mà mãi hẹn lần hẹn lữa. Tự nhủ với lòng năm nay sẽ đón giao thừa với mẹ cha...

Những tờ lịch cuối cùng cứ dùng dằng như muốn níu kéo chút thời gian của năm cũ. Tháng Chạp bâng khuâng trong mênh mang nỗi niềm chờ đón mùa Xuân đến...

Đào Hồng Khởi

Tin xem nhiều